Trang Kiếm Huy là tay chơi bóng rổ cừ khôi, động tác giành lấy ly trà sữa dứt khoát nhanh nhẹn, chỉ trong nháy mắt, chiếc ly đã chuyển sang tay hắn.
Lâu Khả Khả sững sờ vô cùng, sau đó, ánh sáng le lói trong mắt nàng cũng nhanh chóng tắt lịm.
Bạch Vũ Hạ cảm thấy sảng khoái, nhưng cũng thấy cô nương xinh đẹp kia có chút đáng thương. Chỉ là... chuyện này không liên quan đến nàng, nhiệm vụ của nàng đã hoàn thành viên mãn.
Nàng bưng khay, chuẩn bị quay về căn cứ.